Chuyện dạy James học tiếng Việt và chuyện xàm về người nước ngoài

by - 10:23:00

=))) Tính đến giờ là được khoảng hơn 2 tháng kể từ khi mình bắt đầu dạy tiếng Việt cho James. Dạy thì ít mà nói nhảm mấy chuyện ngớ ngẩn thì nhiều =))). Hôm nay tuy không rảnh lắm nhưng vì nhớ James (James đi Thái Bình 2 tuần rồi) nên ngồi nói xấu tý =))))) Trình độ tiếng Việt của James còn kém lắm, có đọc còn lâu mới hiểu nên có gì t kể hết, kể hết =)))))))))). 

Giới thiệu qua về James: Thanh niên ấy sinh ra tại một vùng đất xinh đẹp của nước Anh, năm hay đã hơn 30 tuổi nhưng không có ý định lấy vợ (nhưng vẫn có bạn gái ahihi), ăn chay và đặc biệt yêu thiên nhiên, học đại học về môi trường nhưng hiện tại đang làm giáo viên tiếng anh dạo ở Hà Nội. 


Chuyện kể 1: Người thanh niên ấy đã đến Việt Nam được 4 năm.

Điều mình bất ngờ nhất khi nói chuyện với ổng là ông ấy bảo ông ấy đến Việt Nam đã 4 năm rồi, nhưng bây giờ vẫn chỉ nói tiếng Việt kiểu bập bõm mẫy câu giao tiếp cơ bản và phát âm thì sai tứ tung. Hôm đầu tiên mình hỏi ổng đang làm gì ở Việt Nam, ổng bảo ổng là "zsàooooo việnnnnnn" (với chất giọng lớ lớ). Kiểu mình đứng hình mất một lúc dù đã đoán trước ông ấy là giáo viên tiếng anh rồi nhưng nghe xong mình cứ nghĩ là "sao việt" (kiểu tên trung tâm tiếng anh hay gì đó). Sau đó mình hỏi ổng:
- Sao mày ở đây 4 năm rồi, xung quanh toàn người Việt mà m nói tiếng Việt kém thế
- Vì không ai nói chuyện với tao
- Sao không ai nói chuyện, tao thấy người VN quý khách nước ngoài lắm mà
- Vì khi tao nói tiếng Việt là họ cứ lắc đầu, bảo "không hiểu, không hiểu" vậy là tao lại nói tiếng anh. Nhưng tao đi mua hàng thì siêu lắm nhé, tính tiền các thứ tao nói tiếng Việt chuẩn lắm. Vì khi người ta muốn bán cho tao thứ gì đó thì người ta sẽ cố gắng nghe tao nói tiếng Việt để biết tao cần gì. Người ta chỉ lắng nghe mày khi người ta muốn lấy tiền của mày thôi. (They only listen to you when they want to take your money)
Nói thật là nghe xong câu này thì mình sốc cmn nguyên ngày luôn. Kiểu thanh niên James tuy hơi bi quan nhưng chốt câu nào là chuẩn câu đấy. Nghe có chút hãi hùng và tàn nhẫn nhưng ngẫm ra thì đúng đéo chịu được, đúng vcl huhu. Cảm ơn James đã mang thêm một triết lý mới đến cho đời tao, chỉ một câu nói có thể lý giải hàng ngàn trường hợp, hàng vạn vạn cách cư xử trên thế gian này, giúp tao thêm sáng tỏ về cuộc đời này.

Không biết các mày đã bao giờ trải qua một trường hợp tương tự chưa, khi mà có một ai đó cố gắng diễn đạt một cái gì đó cho mày, nhưng vì ban đầu hơi khó hiểu và vì mất thời gian nên mày kiểu "thôi đứng nói nữa, m nói t đéo hiểu gì cả", kiểu kiểu vậy. Hay là trên đường khi gặp một người khách nước ngoài hỏi đường, vì không tự tin vào vốn tiếng anh và cũng không rõ đường nên các mày đã xua tay? Hu hu, trong TH1 thì cái đứa đang cố giải thích kia kìa sẽ tổn thương vcl ra các mày hiểu không. Tao có một đứa bạn kiểu nó đã bắt đầu nói cái gì thì nó phải đi từ đông sang tây rồi vòng về phía sau 200m, quay đầu đi thêm 500m rồi lượn trái quẹo phải thêm vài ba lần mà tao đéo biết là cái đấy có liên quan đéo gì mà nó phải nói ra ý rồi nó mới trình bày đến chủ đề chính ý. Mỗi lần như thế tao chỉ muốn cắt ngang lời nó kiểu "mày chỉ cần ghép câu đầu và câu cuối của cái chuỗi dài vcl m vừa nói ra ấy là tao hiểu rồi". Nhưng với sức chịu đựng thánh thiện của tao thì lần nào tao cũng ngồi nghe nó nói hết với một khuôn mặt chăm chú nhất có thể. Là người công dân toàn cầu, chúng mày hãy học tập tao điiii. Xét đến trường hợp thứ hai: Giờ thì tao đã hiểu tại sao ngày xưa có một người nước ngoài nói với tao là tìm mãi mới thấy được đường đến chỗ tao vì hỏi đéo ai biết nói tiếng anh cả, tao bảo hỏi mấy người trẻ trẻ ấy, ổng bảo người trẻ họ cũng không nói tiếng anh. Trong lòng tao thầm nghĩ, ơ thế đéo nào. Xong rồi cuối cùng là anh taxi vật lộn để đưa ông ấy đến chỗ tao (ahihi, đúng kiểu they only listen to you when they want to take your money). Rút ra một điều là gì? Chúng mày việc đéo gì phải ngại khi không nói tiếng anh trôi chảy, nó đến nước mình nó đéo học tiếng Việt để hỏi đường thì thôi, mày đang ở VN mà mày đéo giỏi tiếng anh thì đúng cmnr chứ ngại ngại đéo gì. Nó sang đây vớ được người chịu nghe nó hỏi xong chỉ chỉ cho nó (dù bằng body language hay chỉ sai cmn đi chăng nữa) thì nó cũng cảm kích vcl ra ấy, nó thấy người VN tốt và thân thiện vcl ra ấy. Giờ mày đi Hàn Quốc du lịch xong mày nói tiếng anh xong nó lắc đầu xua xua xong bịt khẩu trang quay đít đi, so với việc một anh mắt một mí nói mấy từ tiếng anh bập bẹ xong hoa chân múa tay lên cố để chỉ đường cho mày thì mày thấy cái nào đáng yêu hơn? Có mà bị chỉ sai đường vẫn thấy đáng yêu vcl ra ấy. 

Đấy, nói chuyện chỉ đường lại nhớ. Các mày biết cái đường Pháo Đài Láng loằng ngoằng vđ ra rồi chứ gì. Thế mà hôm ấy t đi làm về muộn vcl ra rồi chắc cũng phải 10h tối (giờ thì tao đang thất nghiệp đứa nào rước tao đi cái) mà có anh Tây lạc cmn trôi trong đấy. May thế nào ông ấy lại đi đến hỏi tao, tao cũng bất ngờ vì địa chỉ ghi số XX ngõ 100 Nguyễn Chí Thanh. Thấy gần nên tao dẫn ông ấy đến tận nơi luôn (ổng đi xe máy, tao cũng đi xe máy nên không hỏi chuyện được nhiều). Dẫn được đến tận cửa nhà nghỉ xong ông ấy xuống dùng hai tay cầm lấy tay tao, miệng thì cảm ơn, mắt thì rơm rớm các mày ạ. Chắc đi xe máy nên lạc cũng lâu lâu rồi. Khoảng khắc ấy tao cảm tưởng như mình là một thiên thần được chúa ban xuống để giúp ông ấy ý. Huhu, vì chuyện này cho thấy tao tốt bụng vc nên tao kể đó mà =)))).
Thực ra, người Tây họ rất tự lập, trước khi đi đâu, làm gì là họ tìm hiểu hết rồi, bí quá, khó khăn quá họ mới hỏi các mình vì họ cũng ngại phiền mình lắm, nên các mình có gặp thì giúp họ nhiệt tình nha, không phải ngại đâu. Việc giúp đỡ người khác chả liên quan đéo gì đến trình độ ngôn ngữ cả. Yêu.

Rồi, bao giờ rảnh lại kể tiếp...

Hiện tại mình khá bận nên không thể check gmail và blog thường xuyên. Vì vậy, mình lập ra group này để upload tài liệu và trả lời các câu hỏi của mn nhanh hơn.
link group: 

You May Also Like

0 nhận xét